| Dạo này, cậu cư xử với tớ khác trước nhiều. Không biết là vì bài vở của cậu dày đặc, vì tớ quá nhạy cảm, hay vì cậu vô tâm với tớ?
Cậu biết vì sao tớ hay cười và nói với cậu rằng "tớ là con gái"? Lần nào tớ nói thế, cậu cũng trêu: "Chẳng lẽ cậu là con trai sao?"
Phải, tớ là con gái. Tớ luôn luôn là con gái. Thế nên, tớ mong cậu hãy cư xử với tớ như một đứa con gái. Đừng ngạc nhiên khi tớ nói như thế nhé. Hãy cho tớ giãi bày với cậu nhé, cậu thân yêu...
Tớ là một đứa con gái tự lập từ bé. Bố mẹ tớ chia tay và có hạnh phúc mới, tất nhiên, tớ phải tự lo liệu cho cuộc sống của mình. Dựa dẫm là một từ không bao giờ có trong từ điển của tớ. Nhưng cậu ơi, tớ độc lập là thế, cá tính là thế, nhưng không có nghĩa là tớ không cần một bờ vai để tựa mỗi khi buồn, không có nghĩa là tớ không mất bình tĩnh trước những khó khăn của cuộc sống. Và dù tớ có mạnh mẽ đến đâu, tớ vẫn thèm được có một bến bờ bình yên, tớ vẫn thèm được cậu vỗ về, an ủi mỗi khi tớ mệt mỏi.Vì đơn giản, tớ là con gái...
Tớ đi làm thêm từ lúc còn ít tuổi. Phải, cuộc sống luôn vận động, khiến tớ không thể không lao theo sự vận động không ngừng nghỉ đó. Tớ đã từng chạy bàn, từng bán hàng, và bây giờ thì tớ đã có một công việc rất ổn định và thu nhập khá. Nhưng cậu ơi, dù tớ có khả năng tài chính dồi dào và có thể mua được tất cả những gì tớ muốn, nhưng không có nghĩa là tớ không thích những món quà be bé, xinh xinh cậu mua tặng tớ. Tớ là con gái mà, và cậu có biết rằng con gái bọn tớ, luôn luôn cảm động khi được quan tâm như thế. Thế nên cậu đừng ngại ngùng khi trao cho tớ chú gấu bông hay chiếc móc chìa khóa đơn giản cậu nhé...
Vì từ bé tớ đã chứng kiến cảnh đổ vỡ của bố mẹ, nên tớ là một đứa con gái rất mặc cảm. Tớ không thích ai nhìn tớ bằng ánh mắt thương hại vì sự chia li của gia đình tớ, nên tớ chưa từng khóc trước mặt ai bao giờ. Nhưng cậu à, tớ chưa từng khóc khi ở bên cậu, không có nghĩa là tớ không khóc sau lưng cậu. Và cậu nên biết rằng tớ cũng có trái tim và nước mắt, thậm chí trái tim của tớ còn rất dễ tổn thương nữa...Bởi vậy, cậu đừng thấy tớ quá cá tính và mạnh mẽ, nên vô tâm quên mất tớ là con gái, và mỗi lần buồn, tớ vẫn muốn được cậu hỏi han, động viên, dù chỉ bằng ánh mắt...
Tớ có thể làm tất cả mọi việc. Tớ có thể tự sửa chiếc máy tính hay đóng lại chiếc bàn long chân. Nhưng đôi khi, cậu có thể giúp tớ làm những việc đó được không? Để tớ có cảm giác làm con gái thật là thích thú và được chiều chuộng...
Cậu à, tớ biết rằng tớ rất mạnh mẽ, cá tính, nhưng dù thế nào đi nữa, tớ vẫn không thể thoát khỏi sự yếu đuối vốn có của một đứa con gái...Thế nên, hãy luôn luôn nhớ rằng tớ là một đứa con gái cần che chở, bảo bọc, được không cậu?
| |