| Cho anh gởi tình thương vào gió Theo mây trời lơ lửng nhớ theo em Để giữ chút mây trời lơ đãng...
Trời ơi! Phải chăng định mệnh đã an bài từ ngày ấy, ngày chúng mình chưa dám nói lời yêu nhau. Người đời vẫn nói: "Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"... Anh không ngờ tình mình đang dang dở đến nhường này. Ngàn vạn lần anh nguyền rủa điều gọi là đẹp đẽ ấy bởi chính nó đã mãi mãi đưa em đi xa khỏi cuộc đời anh, phải lìa bỏ lối mòn thân thuộc, lìa bỏ những kỉ niệm...
Em nghĩ gì khi đọc những dòng này, buồn vui lẫn lộn hay đã lãng quên? Đôi mắt em có thoáng mơ màng về quá khứ? Đôi mắt ngày nào đã nhen lên ngọn lửa tình yêu trong con tim anh, thiêu đốt con tim anh trong những ngày xa cách em. Phải chăng em ơi đôi mắt người thiếu nữ luôn chứa đầy bão tố. Anh biết từ lâu mình đã ngập chìm trong bão tố đầy trời.
Sáu ngày đêm trôi qua kể từ lúc được tin em không còn trở về như lời hẹn ước, anh đã lang thang trong đêm sinh nhật, cũng là lần cuối cùng của tình yêu chúng mình. Nến đã tắt từ lâu hoa cũng đã héo tàn, chiếc ghế em ngồi giờ đây đã vắng lạnh, chút quà lưu niệm định dành tặng em vẫn nằm yên nơi ấy. Nó đợi chờ một bàn tay, đợi chờ hơi ấm người thiếu nữ mà nào có được, tất cả giờ đây đã trở thành vô nghĩa. Anh chẳng biết làm gì khi không còn em nữa. Em! Sao em nỡ đành xa anh, nỡ đành xoá bỏ bao mơ ước, lãng quên bao kỷ niệm. Anh còn gì nữa đâu khi người dập vùi tình yêu vào cát bụi và để rồi người vô tình dẫm nát dưới gót chân.
Anh không ngờ tình mình đang dang dở đến nhường này... (Ảnh minh họa)
Đã bao lần anh mơ thấy em hiện về rồi tan biến vào hư ảo. Giật mình tỉnh dậy anh mong điều ấy đừng bao giờ xảy ra. Vậy mà điều ấy vẫn đến, đến thật bất ngờ đối với anh, nó như trận cuồng phong cuốn đi tất cả giữa không trung, nó gào thét gọi biển khơi cuộn sóng. Để rồi khi đã khi xa, nó đâu biết giữa lòng sâu biển cả sóng vẫn đang day dứt mãi không thôi.
Anh cũng không oán trách em, cũng không hối hận em điều gì. Anh đã dành tất cả cho tình yêu. Bởi anh biết em đáng yêu đến nhường nào. Song amh đã biết mình hiểu mình đã lầm, làm sao có thể xây được toà lâu đài trên bãi cát và bề dày kỉ niệm.
Thôi em hãy đi đi! Cầu mong cho em tới được chân trời mơ ước. Chỉ tiếc rằng trên những cung đường tìm về hạnh phúc anh sẽ chẳng bao giờ còn gặp lại hình bóng người con gái đã một thời choáng ngợp trái tim anh . | |